Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình
Trái
tim anh nặng như chì. Anh đã đọc được cái
thành ngữ đó một lần ở đâu đó, có lẽ từ trong một những cuốn tiểu thuyết đángi sợ
của Sophie. Khi ấy anh đã nghĩ có điên
mới thế, nhưng bây giờ mới nhận thức được
nó chính xác như thế nào. Phía bên ngực trái như có một đống vật nặng nề, một quả cân đau
đớn chẳng chịu rời anh, ngay cả trong giấc ngủ.
Có khi nó là một nỗi đớn đau trì trệ và vô vọng. Lúc lại là một phẫn nộ ứa
gan chỉ làm anh muốn bật khóc.