Trôi theo mùa hè_Kết


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                             Chương 30 (kết)

     Rồi cũng qua đi

       Cả nhà kinh ngạc khi Edwin và Daisy May trở lại và đã  lấy nhau. Tôi nghĩ mẹ tôi, mặc dù  cái tình cảm dành cho cô ấy, mặc  dù bà thấy  vô cùng nhẹ nhõm với sự sống sót  quay về  của anh, bà vẫn hối tiếc cho cuộc hôn nhân. Đối với bà, Daisy vẫn chỉ là một  Barshinskey.  Edwin đáng lẽ phải  có được người  vợ khá hơn.
     Chuyện chiến tranh không thực sự đổi thay cá tính của con người vẫn luôn luôn làm tôi kinh ngạc. Có quá nhiều người đã chết hay bị thương tật. Bạn có thể cho rằng đâu còn là vấn đề nữa khi người ta đã trở về nhà. Nhưng không, điều rõ ràng là mẹ có vẻ thất vọng. Nhưng rồi từ từ, từng chút một, toàn thể câu chuyện của Daisy May bắt đầu hé lộ ra.
 

Trôi theo mùa hè_29


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

              Chương 29

Hành trình vượt thoát

     Tuyết bắt đầu rơi. Mới cuối thu sang đầu đông, tuyết đã rơi  nhiều.  Ngôi làng đã bị cô lập với thế giới bên ngoài. Ngoại trừ  có một chiếc xe trượt tuyết do một tên vệ binh đỏ lái, không ai khác đến. Tên vệ binh đỏ đến trưng thu thực phẩm. Người dân trong làng buồn rầu nhìn hắn lấy đi mớ ngũ cốc và khoai tây của họ, rồi cấp cho họ những mảnh giấy vô dụng. Khi hắn đến, Daisy và Edwin ẩn mình lẫn lộn trong  đám dân quê, coi như  họ chỉ  là hai miệng ăn trong cái gia đình Yelena quá đông con cái này.
 

Trôi theo mùa hè_28


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                       Chương 28

 Một cuộc tình tan

      Vào cuối tháng Chín, Ivan từ bệnh viện  về làng để nghỉ hai tuần phép dưỡng bệnh. Sau đó anh phải về trinh diện hội đồng y khoa để quyết định xem anh có đủ sức khoẻ  để  trở lại chiến trường Pháp hay không.
     Trông anh  sung  sướng, thoải mái. Sophie  chăm sóc anh cẩn thận, nhưng không thấy dấu hiệu của sự  rối  loạn hay run rẩy.  Chuyện gì đó làm anh khủng hoảng, dường như đã được chữa khỏi với sự  có mặt nhiệm mầu của Lillian.
 

Trôi theo mùa hè_27


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                 Chương 27

   Quyết không lùi bước

     Daisy biết rõ rằng không dễ dàng để đưa anh  ra khỏi đất Nga. Giấy tờ tuỳ thân của anh đã bị tịch thu, lại là dân Anh. Hai yếu tố kết hợp lại làm cho số mạng của anh trong hành trình vô cùng nguy hiểm. Ngay tại cái làng hẻo lánh này nơi cô tìm thấy anh cũng đã bắt đầu  có những tin đồn đãi lan truyền : rằng  vị cha già  của dân tộc Nga” đã chết; rằng người Anh và người Đức đã kết đồng minh với nhau và  chuẩn bị xâm lược nước Nga; rằng đám tàn quân Sa Hoàng đi bắn giết người;  quân Bôn Sê Vích đi cứu mạng dân quê bị bọn cướp đe doạ…
 

Trôi theo mùa hè_26


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

             Chương 26

                      Tình như câm nín

      Cho tới khi nhận được bức điện tín từ  Bộ Quốc Phòng, Sophie đã không biết rằng, vì sự vắng mặt của người em gái, Ivan đã  ghi tên cô là người  thân  cận nhất của anh. Cô không có thì giờ để nghĩ ngợi về chuyện đó mãi cho tới sau này. Cô còn  đang để hết tâm trí  vào việc chống cơn đau quặn thắt trong lòng khi  vừa nhận được cái bao thư màu vàng trên tay. Trong bốn năm qua, nó đã  đi vào làng biết bao nhiêu lần rồi, nhưng chưa bao giờ  tới tay cô, cho đến lúc này.
 

Trôi theo mùa hè_25


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                  Chương 25

  Muôn dặm tìm chàng

       Daisy đến Tver hai ngày sau khi Edwin đã  ra đi. Mang bọc hành lý trên vai, cô phải cuốc bộ từ nhà ga, vì xe điện đã bị trật khỏi đường rầy vào lúc sáng sớm, mọi sự vận chuyển đều bị ngưng trệ. Mệt mỏi, nhưng khi  tới được vành đai trung tâm thành phố, một cảm giác hưng phấn tạo  thêm năng lực và  sự kích thích  giúp đôi chân nhức mỏi của cô rảo bước trên đường. Cô đã viết  địa chỉ trên một mảnh giấy và giữ kỹ trong túi, nhưng thật không cần thiết. Cô đã thuôc lòng nó trong trí. Dường như số mệnh  cũng  đã nhận ra là  hành trình của cô đã quá khó khăn, cô tìm ra địa chỉ không mấy khó khăn.
 

Trôi theo mùa hè_24


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                      Chương 24

Chuyện tình bi thảm

     Ga xe lửa ở về phía Tây của Tver. Căn phòng họ sống ở dưới tầng trệt của một căn nhà  ở bên phía  có đường rầy của thị trấn. Căn phòng nhỏ bé, gần như cái giường đã choán hết chỗ. Cái giường sắt có kèm theo tấm nệm, không tấm trải cũng không chăn gối. Beekov, người chủ căn hầm nói, họ đã phải bán chúng đi để mua thực phẩm. Edwin  đành phải tiêu  xài thêm một mớ trong số tiền tiết kiệm đã thâm hụt gần hết để mua chăn gối .
 

Trôi theo mùa hè_23


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                  Chương 23

   Lên đường giúp lối thoát

      Vào thời điểm  mùa Đông thứ hai  đến ở Mogotovo, những người đàn bà tỵ nạn    khu tập thể đã được tổ chức thành một khu kỹ nghệ tự lập. Họ làm những chiếc áo khoác   và vớ len tự chế mà Daisy May và Matthew Foulgar đem đi phân phát tới những làng lân cận chung quanh. Họ bắt đầu đi xa hơn, cố gắng  giúp đỡ một khu vực  rộng lớn với những bó đồ cứu trợ nhỏ đi và không còn tương xứng, nhưng dường như vẫn còn mang hy vọng đến cho đàn bà  trẻ con, những người đang thiếu ăn thiếu mặc.
 

Trôi theo mùa hè_22


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

          Chương 22

   Rắc rối  cách mạng

          Mỗi ngày, anh đến phòng cảnh sát ở Sadovaya ngồi chầu chực hàng nhiều giờ để xin được cấp  giấy xuất cảnh đặc biệt cho anh và Galina. Văn phòng lúc đóng lúc mở dưới   trách nhiệm của một tên lính  râu ria rậm rạp một bên cánh tay đeo băng đỏ. Sàn nhà thật là dơ dáy, và tên lính coi sóc văn phòng cứ luôn miệng khạc nhổ quanh cái bàn nơi  hắn ngồi tạo thành một vòng đờm  dãi đông cứng  kinh tởm. Lâu lâu  có một viên cán bộ xuất hiện  bất chợt, hắn  xem xét   qua đống hồ sơ  ngày càng chồng chất trên bàn.
 

Trôi theo mùa hè_21


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                Chương 21

          Nỗi niềm đơn phương

     Khi Sophie nhận được thư của Ivan gửi về nói anh sắp về nghỉ phép, lần đầu  tiên trong suốt ba  năm buồn chán cô cảm thấy rằng  cô đã có thể cho phép hy vọng bùng nở trong lòng. Cô đã quyết chí giữ  niềm hân hoan kể từ khi  Edwin biến đi vào đất nước Nga.  Khi cô nhìn thấy cảnh  bố mẹ ngại ngùng, ngơ ngác vì chiến tranh, vì  sự đào nhiệm của Edwin, vì tính cách thay đổi độc lập của Daisy, cô bắt đầu tỏ ra vui vẻ, tăng thêm niềm  tự tin rằng không có gì phải quá lo lắng. Đôi khi cô tởm lợm ngay cái dáng điệu giả vờ vui vẻ của mình.
 

Trôi theo mùa hè_20


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                 Chương 20

                       Biến loạn khởi đầu

     Hơn hai năm trời, anh van nài cầu khẩn cô quay trở về Anh. Anh nói nếu ông Heikki không giúp, anh sẽ làm hết sức mình với lãnh sự quán để giành  tìm một chỗ trên xe lửa qua biên giới Phần Lan cho cô. Cũng hơn hai năm trời cô bướng bỉnh từ chối trở về, lúc đầu vì còn ham vui, vì cái thành phố Petrograd này, mặc cho tình trạng chiến tranh, vẫn quyến rũ, vui vẻ và đáng sống. Sau đó, cô đành nhượng bộ, là vì cô quá yếu. Nhưng rồi ngay khi cô khoẻ hơn một chút, chỉ cần một ít cố gắng, có thể chịu đựng nổi hành trình, cô cũng nhất định từ chối không về. Sau cuộc giải phấu, phải đem bán đôi bông tai kim cương, và  những đồ đạc quý giá để lấy tiền chi trả, cô bám chặt lấy anh,  từ chối nghe lời mỗi khi anh đề nghị cô trở lại Anh Quốc một mình. Nhất quyết đòi anh phải về chung.
 

Trôi theo mùa hè_19


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                        Chương 19

     Hành trình dấn thân

          Khi Sophie đưa  vé cho người soát vé coi rồi vội vã lên sân ga của trạm xe lửa Newcastle, lúc đầu, cô không tìm thấy Daisy May. Một đám đông nghẹt các thủy thủ đang chất đồ đạc hành trang của họ lên toa chở hành lý. Cô phải chen lấn qua họ. Trời còn quá  sớm và lạnh lẽo  để họ có thể  biểu lộ  tinh thần cao thượng, nhất là rõ ràng họ  đang trở lại sau những ngày giờ nghỉ phép để phục vụ tiếp tại vùng Biển Bắc. Nhưng rồi họ cũng bị khuất phục chịu mở lối cho cô.
 

Trôi theo mùa hè_18


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                   Chương 18 

                                                     Rối ren cuộc đời
      Khi những  mảng  tuyết đầu tiên bắt đầu rơi xuống, cuộc sống của anh và của những người còn lại trên tàu Mạc Tư Khoa II bắt đầu thay đổi  mà không hề thấy trước.  Trong mấy tuần lễ cuối của mùa hè và mùa mưa  theo sau, một mùa thu ngắn ngủi trên phần đất phía bắc nước Nga, một đám thủy thủ người Nga lên tàu. Con tàu được  xử dụng như một tiếp vận hạm dọc theo bờ biển Baltic. Họ chuyên chở than đá, đôi khi máy móc  và có một lần là những thùng súng ống cổ  vừa được tìm thấy trong một xưởng quân đội cũ và được tiếp nhận thật vui mừng để làm dịu bớt  thảm trạng thiếu thốn vũ khí trầm trọng ở chiến tuyến.

 

Trôi theo mùa hè_17


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                       Chương 17

Người xưa trở về

      Nhiều lá thư Edwin gửi về bị kiểm duyệt. Một số lớn những hàng chữ bị người ta dùng mực đen bôi xoá, nhưng có một bức bằng cách nào đó đã lọt sổ. Bức thư nói con tàu của anh  đang được xử dụng  như một tàu tiếp vận lên xuống trong vịnh Phần Lan và đi cả  vào vùng biển Baltic nếu họ dám liều lĩnh.  Trên tàu họ làm việc chung với đám thủy thủ người Nga thay thế chỗ cho đám thủy thủ Anh đã được trả về Anh bằng đường bộ, và Edwin đang cố học tiếng Nga để có thể giao tiếp với họ.
 

Trôi theo mùa hè-16


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                           Chương 16

   Nên về hay ở?

       Chiến tranh đã không tác động đến ý thức của anh chút nào cho đến  khi bỗng nhiên nó trở thành một sự kiện chủ động và  mang đầy  tính thúc ép.  Những tờ báo cũ được lôi ra từ các hộc tủ, các bao bì, và  những biến cố  trọng đại đã xảy ra trong  tháng vừa qua, từ  sau cuộc ám sát ông hoàng Franz Ferdinand, tất cả được nối kết lại với nhau. Họ bị gò bó  trên  tàu trong ít ngày. Không ai biết chuyện gì rồi sẽ xảy ra, nên làm chuyện gì. Những  mẩu tin  rời rạc vô nghĩa   từ Anh  trôi giạt vào  bờ  đến  phía khó khăn nguy hiểm của Âu châu.
 

Trôi theo mùa hè_15


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                           Chương 15

                                                  Cuộc sống đôi đường 
        Tôi không nghĩ  có gì khác biệt cho anh, cho dù là một thợ đốt lò cho đầu máy xe lửa hay đốt lò cho máy tàu thủy”.
     Rất nhiều lần, anh nhớ tới câu nói đó với cái cảm giác sợ hãi đến phát ốm, thêm vào  cái  mặc cảm thất bại và xấu hổ. Trong mấy ngày đầu, anh không thể nhớ bất cứ gì. Chỉ có thể cố chịu đựng với nỗi kinh hoàng, với tội lỗi tầy trời mà anh đã phạm, gánh vác cuộc sống  do chính anh tự kết án. Nhưng sau đó, khi đã học hỏi cách đối phó và làm việc  trong cái khoang  hầm tàu đáng sợ đó, anh nhớ lại lời nói trên và trong phút chốc tự hỏi mình, không biết có phải ông Heikki Rautenberg cố ý  đưa anh vào làm ở đây là tìm  cơ hội để giết chết anh không, bởi theo ý anh, không ai có thể   tồn tại với  đời sống như thế này trong một khoảng thời gian dài, đời sống  khủng khiếp vô nghĩa vật lộn với khói lửa  làm da thịt héo khô, với bụi bặm , mồ hôi và  chung đụng  với những con người thất học, không thua gì những con  súc vật.

Trôi theo mùa hè_14


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                     Chương 14

                          Lại một đổi thay

     Sophie luôn luôn ghi lại ngày tháng  sự thay đổi bản tính của Daisy May xảy ra kể từ hôm có lá thư của Edwin gửi về. Chính nó là cái nguyên nhân cho sự đổi thay của Daisy May.  Trong suốt cuộc đời hai người, kể từ lúc mười một tuổi, họ luôn là  bạn thân. Ngoại trừ một chút tính bướng bỉnh không điển hình lắm, cô là một người con gái trầm lặng, quả cảm, biết ơn, ngoan ngoãn và dễ sai bảo.  Nhưng  từ sau lá thư của Edwin, bản tính ấy của cô hoàn toàn thay đổi..
 

Trôi theo mùa hè_13


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình


                           Chương 13
                                   Chuyện tình tay ba
      Trái tim anh nặng như  chì. Anh đã đọc được cái thành ngữ đó một lần ở đâu đó, có lẽ từ trong một những cuốn tiểu thuyết đángi sợ của Sophie.  Khi ấy anh đã nghĩ    điên mới thế, nhưng bây giờ mới nhận thức được  nó chính xác như thế nào. Phía bên ngực trái  như có một đống vật nặng nề, một quả cân đau đớn chẳng chịu rời anh, ngay cả trong giấc ngủ.  Có khi nó là một nỗi đớn đau trì trệ và vô vọng. Lúc lại là một phẫn nộ ứa gan  chỉ làm anh muốn bật khóc.
 

Trôi theo mùa hè_12


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

      Mỗi giây phút không có  cô bên cạnh, với anh đều dường như  trống vắng và vô nghĩa. Anh  không thể nghĩ tới ai, tới bất cứ thứ gì ngoài cô. Anh thấy mình muốn nói về cô  cho thằng bạn  Bassy, cho bất cứ ai nghe, chỉ vì khi nói về cô khi cô không có mặt sẽ đem cô đến gần anh hơn.  Nhưng rồi khi vừa chuẩn bị kể cho Bassy về ước mơ của anh, tình yêu của anh, một cảm giác khó chịu làm anh dừng lại ngay tức khắc.  Nói về cô với một người bình thường  cũng như là  hiếp dâm và dán một cái nhãn  con người tầm thường  lên người cô ấy. Cô như  một của hiếm quí không thể cho người đời được phép nói tới.
 

Trôi theo mùa hè_11


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                               Chương 11
         Bất hạnh, trái ngang
      Mất một quãng thời gian trước khi bà Fawcett mới nhận ra là, quả thực bà không ưa con nhỏ Daisy May chút nào.
     Có lúc bà  đã thấy mình khá nhân hậu với cô. Khi ấy, con bé là một đứa trẻ mồ côi, một đứa con trong một gia đình  có cha mẹ tệ bạc, không có ai đoái hoài đến, ngoại trừ bà Willoughby, người thực ra cũng không quen biết cô bé lâu hơn bất cứ ai trong làng, và chính bà  Fawcett là người đã hành xử như một tín hữu ngoan đạo. Chính bà đã cung cấp cho con bé có nơi ăn chốn ở, và một tương lai.

Trôi theo mùa hè_10


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình



       Khi đang ngồi trên bao lơn của hí viện có tên Tân Thập Tự Đế, anh chợt nhìn thấy Galina. Thật là một cú sốc, không tin vào mắt mình đến nỗi anh nghĩ mình  đang bị ảo tưởng do một loạt những công việc đổi phiên quá dài ở trạm điện. Anh nhìn qua bên cạnh sân khấu: Số Chín, và rồi cúi  xuống đọc tờ  chương trình: Đó là Olga,nàng Công chúa Kỵ Sĩ Cốt Sách. Nhìn lên sân khấu: dưới bộ trang phục gồm cái áo hai màu vàng trắng và chiếc váy cuốn phồng rủ xuống ngang đầu gối cùng đôi giày cao gót màu đỏ, đó  chính là Galina của thời thơ ấu.