Trôi theo mùa hè_9



Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                       Chương 9 
                                               Tai bay vạ gió

      Ông Barshinskey bỏ đi đến tám ngày, và khi ông trở về không có Galina, cũng chẳng có cây vĩ cầm.Mỗi ngày tôi đều chờ đợi ông . Bất cứ giây phút nào không phải làm việc , tôi đều quanh quẩn ở đầu đường Eastbourne, nhìn vào từng điểm nhỏ di động từ xa mong ngóng nó lớn dần trở thành một người đàn ông cao lớn với  chùm hoa cài trên mũ.  Tôi  trông đợi ông vô cùng, bởi tôi cần nói với ông điều tôi đã làm. Vào ngày thứ tám, kỳ tích xuất hiện. Một chấm đen nhỏ đang tiến tới, mỗi lúc mỗi lớn lên , và khi thấy đó là ai, tôi bắt đầu chạy như bay tới. 

-     Bác Barshinskey! Bác Barshinskey! Bác đã trở về.

Trôi theo mùa hè_8


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                                                                          Chương 8 
                                                       Bắt đầu tai hoạ
      Khi tôi tới nhà xứ buổi sáng hôm sau, vào lúc bảy giờ thay vì bảy giờ rưỡi, để thấy bà đầu bếp đang ở trong một  tình huống run rẩy, phân vân, hỗn loạn.  Phòng rửa chén chất đầy chén đĩa chưa rửa từ tối hôm trước, và bà đầu bếp vẫn còn đang loay hoay với những khay trà cho bữa điểm tâm mà đáng lẽ chúng đã phải sẵn sàng để bưng lên rồi.
-     Họ đang rung chuông hỏi bữa ăn sáng kìa. Và cả bà Gallagher nữa. Bà ấy  ngồi canh ở trong phòng ông ta suốt đêm qua. Còn nó thì bỏ đi đâu mất. Nó bỏ đi mà không rửa ráy đồ dùng tối qua, sáng nay cũng chẳng thèm dậy đốt lửa lò nữa.  Bây giờ cô bắt đầu rửa mấy cái bình dơ đó. À không, coi mấy bình nước đã sôi chưa, rót vào mấy bình trà này. Cứ để lò tiếp tục nấu đi, họ cũng đang cần nước nóng để tắm rửa. Mình ta làm không xuể.
-     Bà có muốn cháu mang mấy bình nước này lên không bà Puddingoyle?

Trôi theo mùa hè_7


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                                                      Chương 7                                                                 
                                                          Hai nỗi đau đến cùng
      Cái ranh giới giữa người khá giả  và kẻ thật nghèo mới mỏng manh làm sao. Cho tới thời gian đó, gia đình Willoughbys chúng tôi ,có kẻ ganh ghét, có người thán phục, có  được tiếng là những vị ân nhân  nho nhỏ của người nghèo. Nhưng tai nạn xảy đến cho bố đã  mang lại một sự thay đổi  về những may mắn của chúng tôi đến nỗi, mặc dù không xuống dốc tới mức bần cùng quá như gia đình Barshinskey, những ngày  tài chánh sung túc dư dả đã qua.
     Điều ấy không làm tôi bận tâm lắm, bởi tôi không có trách nhiệm trong việc điều chỉnh tình trạng tài chánh gia đình . Cứ theo ý tôi lúc đó thì bên cạnh sự kiện là bố đã thoát chết ,mọi sự  đều nhạt nhoà, trở thành không quan trọng . 

Trôi theo mùa hè_6


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

                     Chương 6                        
 Tai nạn  nghề nghiệp
      Một  ngày thứ Bảy tháng Tám, khi  đang làm việc tại nông trại Hayward, tôi nghe tiếng  gào thét khủng khiếp của bố vang lại từ phía chuồng bò. Bà Hayward và tôi nhìn nhau, đoạn tôi buông thùng nước xuống , cắm cổ chạy  thật nhanh tới. Xưa nay bố chưa bao giờ gào thét cả.
     Cái chuồng bò  ở ngay phía bên kia sân .  Muốn nhìn thấy bên trong nó, phải trèo lên đứng trên những cái thùng lớn dựng sát tường. Tôi  đã leo lên trên đó trước cả khi nghĩ cách làm sao leo lên được và trèo qua tường trước khi bà Hayward có thể kéo tôi xuống.
     Bố tôi nằm ở trong cái máng đựng nước hoàn toàn bất động. Con bò đực với cái lưng gù tổ bố đứng trên người ông. Nó cào cấu mặt đất một hồi rồi đạp nát cái gàu nước mà bố chắc đã đánh rơi.

Trôi theo mùa hè_5


Trang nhà | Diễn đàn | Thơ văn Phiếm luận | Dịch thuật Phê bình

Chương 5     

Một ngày lễ hội

       Nhiều năm sau, Daisy May  cho tôi biết đỉnh điểm của đời cô chính là ngày lễ đăng quang của  vua Edward VII. Tôi cảm thấy vui hơn khi cô nói  thế và rồi tôi bắt đầu nhớ lại. Tôi nhớ rằng khắp nơi  đầy hoa anh túc, những cánh đồng ánh lên màu vàng  tươi và đỏ rực, nơi  chúng  đắm mình  trong đám ngũ cốc, và  dọc theo hai bên bờ những con kinh  được bao phủ  bởi ánh lửa bập bùng làm  cho cái nón của bà Barshinskey như mịt mù  trong khói.
      Tôi nhớ vào một buổi sáng, khi nhìn ra từ khung cửa sổ trong phòng ngủ, cây mận trong vườn dầy đặc những con chim hồng tước, phải đến ba bốn chục con. Tôi lại nhớ đến cánh đồng đối diện khu nhà thờ được dựng lên một cái  lọng che với  những chiếc bàn dài kê trên giá ngựa  được bao phủ khăn bàn bằng giấy  trắng tinh và tất cả phụ nữ trong làng đang xếp ra những chai nước chanh. Tôi cũng nhớ lại đã vui sướng  như thế nào trong buổi sáng tháng Tám đó. Cái cảm giác có một điều tuyệt vời sắp đến, và cho đến cuối ngày, khi điều tuyệt vời  đã xảy đến, tôi nhận ra rằng cái ngày nhà vua đăng quang này có thể cũng là  đỉnh cao của đời tôi.(Đọc tiếp)
 

Trôi theo mùa hè_4


 
       Tại sao  tôi cần một thời gian thật lâu để hiểu biết hết  về con người của ông Barshinskey? Có nhiều lý do, một số rất thực tiễn , chẳng hạn như việc tôi luôn luôn đã vào giuờng ngủ trước khi ông say rượu loạng choạng đi về nhà từ quán ba  Con Chồn. số khác lại chẳng thực tế tí nào, như chuyện tôi cố tình không muốn biết bất cứ gì có thể phá huỷ cái (hình tượng) vinh quang của ông.
     Có một buổi sáng, Daisy May đến trường với một vết bầm trên mặt. Lần khác lại chính là bà mẹ cô cũng bị bầm như thế. Daisy May là người bạn thân nhất, thế nhưng tôi đã không hỏi có chuyện gì xảy ra, bởi e sợ phải nghe về một cái gì khủng khiếp  làm cho tôi giả bộ như không thấy vết bầm tím đó.